Từ hôm bắt gặp chuyện không hay, chồng chị liên tục mỉa mai chị bằng "điệp khúc": "Em đã thấy nhục mặt chưa?"...
Nẫu ruột vì chồng mai mỉa
Vốn
là nhân viên kinh doanh của một công ty tư nhân. Khoản tiền lương mỗi
tháng của chị Lệ (Hoàng Mai – Hà Nội) thu về cũng đủ trang trải cho cuộc
sống hàng ngày và có dư dả một chút để tích cóp. Thế nhưng bỗng dưng
công ty bị bán lại. Sếp mới thanh lọc toàn bộ nhân viên. Chị Lệ bỗng trở
thành người thất nghiệp.
3 tháng ngồi ở nhà, quanh quẩn với việc bếp núc, dọn dẹp nhà cửa, chị Lệ phần vì chán, phần vì đã “thắt lưng buộc bụng”, nhẫn nhịn hết
mức nhưng vẫn mang tiếng là ăn không ngồi rồi, ăn bám chồng, vô tích
sự… “Tôi thấy mệt mỏi, buồn bực khi hễ đụng mặt là y như rằng mẹ chồng
rồi chị dâu bóng gió tôi sung sướng giờ chỉ việc ngồi vắt chân hưởng
thụ, đợi chồng mang tiền về cho tiêu, không phải chân dài mà số lại sung
sướng” – chị Lệ tâm sự.
Qua
lời chị chia sẻ, vì không thể chịu mãi được cảnh túi tiền để dành cứ
thâm hụt ngày một, còn bản thân lại chịu những điều tiếng không hay. Chị
Lệ quyết định rải hồ sơ xin việc. Tuy nhiên với dòng kinh nghiệm của
bản thân, công ty lớn thì không tuyển, công ty nhỏ thì trả lương quá bèo
bọt thế nên gần một tháng trời phỏng vấn hết nơi này đến nơi khác, chị
vẫn không xin được việc.
“Thời buổi kinh tế khó khăn,
tay làm thì hàm mới có cái để nhai. Hơn thế nếu ở nhà mà tai cứ phải
nghe những điều làm nhảm chắc tôi đến phát điên. Vì thế sau khi được cô
bạn mời về quản lý một trong những cửa hiệu thời trang của cô ấy thì tôi
đồng ý. Công việc vừa nhẹ nhàng, thu nhập cũng ổn” – chị Lệ cho biết.
Tuy
nhiên theo lời chị Lệ kể lại thì khi chị bàn chuyện công việc với chồng
thì anh không đồng ý. “Với kiểu tính cách tự kiêu, lòng tự tôn, tính sĩ
diện cao ngất trời, chồng tôi cho rằng việc vợ đi làm thuê cho bạn bè
là tôi tự hạ thấp mình trước họ và việc đó còn khiến anh khó mà ăn nói
nếu lỡ có dịp tiếp xúc. Anh chốt lại lý do là không muốn mất mặt” – chị
Lệ thở dài kể lại.
![]() |
Ảnh minh họa-Nguồn Internet |
Biết có nói kiểu gì thì chồng cũng sẽ không đồng ý, vì thế chị Lệ đã âm thầm giấu chồng tới
làm việc cho cô bạn đó. Được hai tuần trôi qua thì sự việc bại lộ.
Chồng chị cùng vợ chồng anh bạn bắt gặp cảnh tượng chị đang cúi đầu xin
lỗi khi bị một khách hàng nam quát mắng tới tấp.
“Trời
xui đất khiến thế nào mà anh ấy lại đến đúng vào lúc nước sôi lửa bỏng
như thế. Thấy vợ bị mắng, anh ấy nổi khùng, xông tới đấm thẳng vào mặt
vị khách đó… Cuộc ẩu đả khiến cả cửa hàng rối tinh, khách hàng đòi kiện
cáo khiến cô bạn tôi không giữ được bình tĩnh, cô ấy nhìn vào mặt anh mà
nói rằng ‘vợ anh đang đi làm thuê đấy’ thế là anh ấy đùng đùng kéo tôi
về nhà. Từ hôm ấy đến giờ cứ mỉa mai tôi bằng điệp khúc ‘em thấy nhục
mặt chưa?’; ‘cuối cùng cũng là đứa làm thuê trong mắt bạn thân’… khiến
tôi vô cùng mệt mỏi” – chị Lệ chia sẻ.
Không dám “ngóc đầu” sống chỉ vì chồng
Chị Huyền (Hai Bà Trưng – Hà Nội) kể chuyện rằng trước đây chị sống với một người chồng rất cao ngạo,
luôn cho mình là trung tâm của vũ trụ. Ngay cả khi bản thân sai lè anh
vẫn bằng mọi cách biến mình thành người chiến thắng và hả hê với thái độ
đó. Với người ngoài là thế nhưng đối xử với vợ anh cũng không khác gì.
Chị Huyền chắc chắn đến 90% đó chính là lý do khiến chị không thể chịu đựng được và chìa đơn ly hôn để
anh kí. Chị cũng cho biết 10% còn lại tác động vào quyết định ly hôn
của chị là câu nói đầy mỉa mai “Bị đối xử như con vật mà không thấy nhục
mặt ư em?” mà chị gái của mình nói.
Đó
là giai đoạn đã qua được gần 2 năm, nhưng chị Huyền nhớ như in lời
chồng chửi rủa, mắng mỏ mình hằng ngày. Chị cho biết, mỗi khi nghĩ lại
chị vẫn thấy kinh khủng và cứ ngỡ đó là giấc mơ chứ không phải sự thật.

Chị Huyền không dám ngẩng đầu sống chỉ vì người chồng suốt ngày nhiếc mắng, nhục mạ mình (Ảnh minh họa)
Chị
Huyền kể: “Yêu nhau được gần một năm thì chúng tôi làm đám cưới. Tưởng
mình lấy được tấm chồng có thể dựa dẫm, cảm thông nhiều điều trong cuộc
sống. Nào ngờ… Cưới được 2 ngày, hôm đó hai vợ chồng về bên nhà tôi làm
lễ lại mặt. Đêm đó, hai vợ chồng ở lại bên nhà đẻ tôi. Không biết có
phải vì quá chén hay không mà anh ấy bị cảm lạnh.
Đang đêm, anh ấy lấy cùi tay, huých vào mạn sườn tôi đau đớn rồi nói
rằng ‘nằm cạnh chồng, chồng ốm mà không biết, chỉ lăn ra ngủ thế à? Vô
tâm, vô dụng thế là cùng’. Nghe những lời đó từ chồng tôi không khỏi
choáng váng...”.
Chuỗi
ngày tiếp theo đó, là hàng nghìn, hàng vạn những lời mắng mỏ, chửi
đổng. Sống cạnh chồng mà chị tưởng như mình đang bị tra tấn, ép cung
thời trung cổ. “Đụng cái là anh ấy mắng, chửi. Thậm chí anh ấy còn lôi
cả bố mẹ tôi ra chửi chỉ vì sau khi cho con ăn xong, tôi chưa kịp rửa
bát thìa. Lúc nào câu cửa miệng của anh ấy cũng là ‘đồ không có người
dạy’; ‘bố mẹ cô vô dụng không dạy con gái nên mới vụng về thế’….” – chị Huyền nói.
Chị
chia sẻ thêm về lý do khiến chị quyết định ôm con bỏ về nhà mẹ đẻ:
“Người ta thường nói rằng một ngày cũng nên nghĩa vợ chồng nhưng ở với
anh ấy chừng ấy ngày là nỗi căm ghét ngày càng dâng cao. Tôi sống cứ như
con rùa rụt cổ, không dám ngóc đầu mà sống vì anh ấy chửi khiến bản
thân tôi thấy mình không vô dụng cũng thành vô dụng. Chỉ đến khi chịu
không nổi, tôi khóc lóc kể với chị gái. Ban đâu chị khuyên tôi nên tự
giải thoát cho mình nhưng tôi vẫn cố chịu đựng vì
không muốn con không có bố, gia đình tôi lại mang tiếng vì tôi bị chồng
bỏ. Nhưng sau vài lần cứ gặp cảnh tôi than vãn xong lại tự chịu đựng,
chị chán nên mắng luôn chứ không khuyên răn nhẹ nhàng nữa. Câu nói của
chị là đòn bẩy khiến tôi mới quyết định giải thoát cho mình”.
Theo PLXH
